Rốt cuộc là người một nhà, sáu vị sư huynh sư tỷ nhìn về phía Phong Minh ánh mắt càng thêm chân thành, lễ ra mắt cũng càng tri kỷ.
Ví như Lục sư huynh Tang Dương, tặng chính là tâm đắc luyện dược của chính hắn, cùng với tổng kết những kinh nghiệm luyện dược sưu tầm được, dùng để luyện dược sư tham khảo học tập. Các sư huynh sư tỷ khác tặng cũng đều là những vật phẩm hữu ích cho việc tu tập thuật luyện dược của Phong Minh.
Cuối cùng Viện trưởng Bùi cười nói: “Dư trưởng lão, ông lại chuẩn bị lễ ra mắt gì cho đệ tử của mình đây?”
Không ít người hài hước nhìn qua, xem ra ngay cả Viện trưởng cũng đã nghe nói chuyện xảy ra trong học viện, biết Phong Minh đã nói ra những lời hào sảng, chỉ không biết Dư Tiêu, vị sư phụ này, có chịu phối hợp một chút hay không.
Dư Tiêu lại vô cùng phối hợp nói: “Các vị đều đã tặng lễ ra mắt, ta đây làm sư phụ càng không thể thiếu. Ngoài truyền thừa luyện dược của bản thân ta, ta còn chuẩn bị cho Minh Nhi trăm vạn nguyên tinh, cùng với ngàn phó linh thảo các phẩm cấp, để Minh Nhi tu tập thuật luyện dược.”
Dư Tiêu trực tiếp đưa cho Phong Minh một chiếc nhẫn trữ vật, để tất cả đồ vật vào trong đó. Kỳ thực, bên trong không chỉ có những thứ ông đã báo ra, nhưng chừng đó đã đủ để gây chấn động rồi.
“Ha ha,” Viện trưởng Bùi cười lớn, “Tốt, tốt, bản viện trưởng chờ đồ nhi của ngươi trò giỏi hơn thầy, sau này phát huy mạnh danh tiếng của Tứ Hồng thư viện ta và một mạch Thiên Hoãn Phong của ngươi.”
“Đệ tử ghi nhớ.”
Tỷ đệ Phong Lâm Lang cũng đang ở trước ngọc bích, theo dõi lễ thu đồ đệ của Dư Tiêu. Khi Phong Minh xuất hiện trong hình ảnh ngọc bích, hai người vẫn chưa kịp phản ứng rằng song nhi kia chính là Phong Minh. Mãi đến khi người khác lớn tiếng nghị luận, hai người mới biết được chân tướng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT