Hàn Xu nhìn thấy Phương sư huynh xuất hiện, liền đoán được hắn là vì tiểu sư thúc mà đến, sợ là thay đại sư bá của họ đến xem người. “Phương sư huynh, đây là tiểu sư thúc Phong Minh, sư tổ vừa mới nhận làm đệ tử, đang chuẩn bị nghi thức bái sư, sẽ công bố thân phận ra bên ngoài.”
Tưởng tượng đến Phương sư huynh cũng phải gọi Phong Minh một tiếng tiểu sư thúc, Hàn Xu đột nhiên cảm thấy mình cũng không lỗ. Sướng khoái không kể xiết. Phải biết Phương sư huynh là người lớn tuổi nhất trong lứa đệ tử của họ, đặt ở người thường, có lẽ có thể là tuổi của cha Phong Minh. Nghĩ như vậy, Hàn Xu liền cười tủm tỉm nhìn Phương sư huynh, chờ Phương sư huynh gọi tiểu sư thúc. Những người khác cũng không thoát được, sẽ phải lần lượt gọi.
Phong Minh vừa thấy người đến, lại nghe xưng hô của Hàn Xu, liền biết người này là ai. Ai da, tốc độ thăng cấp của hắn quá nhanh, trong thời gian ngắn liền có thêm rất nhiều sư điệt. Nghe mấy sư điệt này gọi mình sư thúc, có chút sảng khoái.
Phương Chu vừa thấy Hàn Xu và Phong Minh đều vẻ mặt mong chờ, liền có chút đau đầu. Không ngờ sư tổ thật sự thu một tiểu đệ tử, hơn nữa tuổi còn nhỏ đến thế. Nhưng bối phận ở đó, hắn không thể không gọi người, đặc biệt là Hàn Xu còn đang nhìn chằm chằm. Phương Chu đành căng da đầu gọi: “Tiểu sư thúc, không biết có việc gì sư điệt có thể làm, xin tiểu sư thúc cứ việc sai phái Phương Chu.” Sớm biết vậy lúc sư phụ bảo hắn đến thăm tình hình, hắn đã không cần tích cực như vậy rồi.
Phong Minh tâm trạng vô cùng sảng khoái, vỗ vỗ cánh tay của Phương Chu, người cao hơn hắn rất nhiều: “Sư điệt thật là quá khách khí, không có gì cần giúp đâu. Có Hàn Xu sư điệt ở đây rồi, đang định dẫn chúng ta đi xem chỗ ở.” Lại giới thiệu Bạch Kiều Mặc và Thịnh tiểu đệ cho Phương Chu. Nghe thấy tên Bạch Kiều Mặc, Phương Chu ban đầu còn chưa phản ứng lại. Hàn Xu thì thầm nhắc nhở hắn, Phương Chu mới kinh ngạc nhìn hắn thêm vài lần, thì ra thật sự là Bạch Kiều Mặc bị phế đan điền. Khi phản ứng lại đó là cái tên này, hắn còn tưởng là trùng tên trùng họ, hóa ra là cùng một người.
“Bạch, khụ, Bạch sư thúc thân thể đã bình phục? Không đúng, Bạch sư thúc hiện tại là Nguyên Dịch Cảnh tu vi?” Bạch Kiều Mặc mới thăng cấp, nguyên khí dao động và khí tức trên người rất khó hoàn toàn thu liễm, thế nên nhìn thoáng qua là có thể nhận ra thực lực của hắn, Phương Chu càng kinh ngạc.
“Đúng vậy, may mắn thăng cấp, vừa mới xuất quan.” Bạch Kiều Mặc khách khí nói.
Phương Chu lúc này đối với tiểu sư thúc phải nhìn bằng con mắt khác, lại tìm cho mình một song tế như vậy. Nếu Phong Minh là tiểu sư thúc của hắn, Bạch Kiều Mặc đương nhiên cũng được hắn xếp vào người một nhà. Lúc này cũng chẳng bận tâm chuyện bối phận nữa, nhiệt tình nói: “Đi thôi, ta dẫn các ngươi cùng đi, giúp các ngươi trước tiên ổn định chỗ ở.”
“Đa tạ sư điệt.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play