Phong Minh và mọi người vẫn chưa kịp suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra thì những tu giả kia đã thấy có người xuất hiện, vội vàng kêu to: "Mấy vị đạo hữu mau giúp đỡ, mấy con khỉ này quá khó chơi!"
Trần Nghiên Thanh còn chưa kịp nghĩ có nên ra tay không thì Phong Minh đã tiến lên một bước, với vẻ mặt như đang xem kịch vui mà đáp: "Khó mà làm được, giúp các ngươi, chúng ta cũng bị khỉ quấn lấy thì sao?"
Những tu giả kia há hốc mồm, không ngờ lại gặp phải loại người một chút không nói tình cảm như vậy. Có người bực tức nói: "Kêu la gì, dứt khoát dẫn bầy khỉ qua đó đi, xem bọn họ còn làm gì được."
"Đúng vậy, cứ làm như vậy đi."
Mấy tu giả đang chạy vội kia quay người lại liền chạy về phía Phong Minh và đồng đội. Phong Minh thấy vậy liền nói: "Quả nhiên không ra tay giúp đỡ là đúng, mấy gã này vốn không phải thứ tốt. Bạch đại ca, chúng ta nên đi đường nào?"
Bạch Kiều Mặc chỉ vào khu rừng phía sau một ngọn đồi nói: "Bầy khỉ hẳn là từ đó ra. Mấy tu giả này có phải đã lấy thứ gì của bầy khỉ, phạm vào điều cấm kỵ của chúng không?"
Phong Minh nói: "Chắc chắn là như vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play