Cứu được Lận Dĩ Hằng xong, Phong Minh cuối cùng cũng nhớ ra Thủy Khiêm Minh và Kim Tử vẫn đang phá quan, bèn đại phát thiện tâm đưa họ ra ngoài.
Đối với việc Phong Minh là người đầu tiên phá quan thành công và đoạt được truyền thừa nơi đây, Thủy Khiêm Minh không hề bất ngờ, hai người này quá đỗi thiên tài.
Điều khiến Thủy Khiêm Minh kinh ngạc là, hắn lại nhìn thấy Lận Dĩ Hằng nằm đó trong đại sảnh. Nhìn tình trạng của hắn liền biết vô cùng thê thảm. Vết thương trên người, trừ việc không bị cụt tay, còn nặng hơn hắn nhiều.
“Hắn bị làm sao vậy? Chẳng lẽ cũng vô tình xông vào trọng không gian này? Nhưng sao lại bị thương?”
Phong Minh xua tay nói: “Không phải, là chúng ta ra ngoài cứu vào.”
Phong Minh kể rõ về nguồn gốc của trọng không gian này, cùng với việc Lâm Kỳ tiền bối để lại một sợi thần hồn, tất cả đều nói cho Thủy Khiêm Minh. Nếu không, làm sao hắn giải thích chuyện cứu Lận Dĩ Hằng? Chỉ cần Lận Dĩ Hằng tỉnh lại, làm sao có thể quên được tình hình trước đó? Người nào có thể hành tẩu bên ngoài không gian chứ?
Hơn nữa, về tình hình của Lâm Kỳ, ban đầu cũng là từ miệng Thủy Khiêm Minh mà hắn biết được. Đã để Thủy Khiêm Minh biết thân phận Thanh Vân Tử đại sư của hắn rồi, biết thêm một chút nữa cũng chẳng sao. Dù sao Thủy Khiêm Minh cũng sẽ không ở U Minh đại lục quá lâu, chắc chắn ra khỏi nơi này, Thủy Khiêm Minh sẽ nhanh chóng theo tổ phụ hắn đi tới đại thế giới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT