Khi Hải Triệu Lăng và Giang Như Chiêu đuổi tới khách điếm, họ chứng kiến cảnh tiểu nhị của khách điếm đang ỷ thế hiếp người, đuổi ba vị khách nhân ra khỏi căn tiểu viện mà họ đã thuê. Nhìn thấy một trong số đó là một tu giả với gương mặt xa lạ sắp tức nổ tung, Hải Triệu Lăng liền đoán được, đây chắc chắn là Phong Minh. Người bên cạnh với vẻ mặt bất đắc dĩ, chắc chắn là Bạch Kiều Mặc, còn có một tiểu tu giả đang luống cuống tay chân, Hải Triệu Lăng thì không biết là ai.
Tiểu nhị khách điếm kiêu ngạo nói: "Các ngươi chính là những người đã đắc tội với Trận Pháp Các, khách điếm chúng ta nào dám chứa chấp các ngươi! Các ngươi cứ đi tố cáo đi, đi đến Đảo chủ phủ tố cáo chúng ta cũng không sợ, nhưng nếu các ngươi dám làm tổn thương người, Đội chấp pháp Đảo chủ phủ sẽ lập tức đến bắt người."
"Ta sợ các ngươi không thành sao? Cho dù tu vi của các ngươi cao hơn ta thì có thể làm khó dễ được ta sao? Ha, ta nói cho các ngươi biết, thằng con trai của chủ khách điếm nhà ta, chính là người nuôi chim trong Đảo chủ phủ. Muốn trách thì trách các ngươi tự mình không có mắt, dám đắc tội với Trận Pháp Các, không biết Đào phó các chủ Trận Pháp Các là khách quý do Đảo chủ chúng ta mời đến sao?"
Phong Minh cuối cùng cũng biết nguyên nhân ba người họ bị đuổi ra khỏi khách điếm, thực sự sắp tức nổ tung. Hắn và Bạch đại ca trước đây dù có tệ đến đâu, cũng chưa từng lưu lạc đến tình trạng này.
Tức nổ tung, Phong Minh đưa tay ra: "Được, trả lại số nguyên tinh còn lại cho chúng ta. Chúng ta còn không thèm ở cái khách điếm ỷ thế hiếp người như các ngươi. Có bối cảnh Đảo chủ phủ thì ghê gớm lắm sao, mà dám xem thường tu giả từ bên ngoài đến? Trận Pháp Các thì sao chứ? Trận Pháp Các mắng một Đại sư trận pháp lục phẩm là phế vật, còn không cho chúng ta không làm sao? Thật là uy phong lẫm liệt!"
Một giọng nói từ trong khách điếm vọng ra: "Trả lại cho họ đi, nhanh chóng đuổi họ đi!"
Tiểu nhị đắc ý lườm ba người Phong Minh một cái, chạy vào lấy một nắm nguyên tinh rồi ném về phía ba người Phong Minh, cuối cùng còn muốn sỉ nhục một phen. Đáng tiếc vừa ném ra, đã bị Bạch Kiều Mặc dùng nguyên lực cuốn lấy. Các tu giả bản địa thì thôi, các tu giả từ bên ngoài đến đều xem đến ngây người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play