Phong Minh đang thích thú xem cảnh náo nhiệt bên phía Kim gia và sự tức giận ẩn chứa dưới vẻ mặt của người Ngô gia. Bất chợt, một tu giả lướt qua, ném lại một vật rồi nhanh chóng biến mất không dấu vết. Mấy người nhìn nhau, xung quanh đông người nên không thể nào bắt được kẻ đó. Bạch Kiều Mặc nhanh tay vươn ra: "Để ta xem là thứ gì."
Phong Minh sờ cằm, cảm thấy cảnh này có chút quen thuộc, vì vật ném tới được bọc bên ngoài bằng một mảnh vải lụa, mà mảnh lụa này rất quen mắt. Cố gắng phân biệt một chút, Phong Minh cuối cùng cũng nhớ ra, chẳng phải đó chính là mảnh lụa mà hắn đã lấy từ một góc trong nhẫn trữ vật để viết thư cho Liễu Đan Tự trước đó sao. Phong Minh vội vàng nhìn về phía ghế của Liễu Dương Các, nhưng phát hiện Liễu Đan Tự vốn đang ngồi ở đó đã biến mất, không biết đã đi đâu.
Bạch Kiều Mặc cũng nhận ra, đồng thời đoán được vật này thuộc về ai. Khả năng lớn nhất là đối phương đã đoán ra thân phận của họ, nên mới dùng cách này để nhắc nhở và liên lạc.
"Minh đệ, chỉ có một viên liên lạc châu, đối phương chắc muốn dùng nó để liên lạc với chúng ta."
Phong Minh nghiến răng, nhanh như vậy đã bị đối phương phát hiện thân phận, chẳng vui chút nào. Quyền chủ động này coi như hoàn toàn nằm trong tay đối phương rồi.
Phong Minh nói: "Thôi được, để ta liên hệ với hắn."
Phong Minh trực tiếp dùng hồn lực gửi tin tức: Liễu thiếu chủ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT