Trương Mãn Ngọc nghe tiếng kêu thảm thiết của con trai, nhìn đám đông thờ ơ xung quanh, cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Cô ta buông chồng đang được bóp tỉnh lại, lảo đảo từ dưới đất bò dậy, liền lao vào bà mẹ chồng.
Một tay kéo con trai vào lòng, rồi bắt đầu gào:
"Mẹ ơi, Đại Vĩ còn nhỏ mà, nó biết cái gì đâu? Mẹ có đánh chết nó cũng vô dụng thôi, nó biết gì nặng nhẹ đâu. Đánh thì cũng đánh rồi, nó đã nhận được giáo huấn, nó biết lỗi rồi, sau này không dám nữa, không dám nữa đâu."
"Mau, Đại Vĩ, mau nói với bà nội là con biết lỗi rồi, nói sau này không dám nữa."
Lưu Đại Vĩ khóc đến đỏ bừng mặt, giọng khản đặc, trong mắt toàn là sợ hãi. Nó không hiểu, rõ ràng trước đây đều không sao, tại sao lần này lại nghiêm trọng đến mức đồng chí công an cũng đến bắt nó.
Bên kia Thôi Nguyên Phượng thấy mọi người không phản ứng, đưa tay liền định kéo Lưu Tiểu Vĩ. Lưu Tiểu Vĩ nhìn anh trai bị đánh thảm như vậy, sợ đến nỗi cứ trốn sau lưng Hà Gia Vượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT