Tiêu Kế Lương dè chừng nhìn Tô An, "Tui, tui chính là, là mẹ chồng cô đó..."
Ánh mắt Tô An lạnh ngắt.
Đời này, ai cũng đừng hòng lấy cái cớ bề trên tuổi cao mà đạo đức bắt cóc cô. Đời trước, cô đã bị cái thứ tình thân đạo đức đó hại thảm rồi. Đời này, cô chỉ nhượng bộ với câu “người chết vì lớn”. Cùng lắm thì chết rồi, cô cũng đâu thể vì báo thù mà đuổi xuống dưới đó làm gì.
Mấy kẻ dùng cái điệu bộ "tôi là mẹ cô, tôi là ba cô, tôi là bà nội cô, tôi già rồi, tôi là bề trên" để ép cô nhượng bộ, thì cứ việc chết xó nào đi. Cô còn nhỏ mà, muốn nhường thì cũng phải là người khác nhường cô chứ.
Thấy Tiêu Kế Lương đã mất hết khả năng kiểm soát biểu cảm, Tô An nở nụ cười gian xảo như bà sói: "Ối chao, bà già này, bà sợ cái gì vậy chứ?"
"Bà biết mà, tính tôi thì nhất mực giảng đạo lý. Có chuyện gì thì chúng ta cứ nói chuyện đàng hoàng là được thôi, bà cố tình làm loạn ầm ĩ thế này, bà xem, có lợi gì cho mấy người đâu."
Đầu óc Tiêu Kế Lương thoáng chốc đình trệ!
Tô An, nó nói nó giảng đạo lý?
Thậm chí, Tô An còn bước đến bên Triệu Tiểu Ngọc, đỡ Triệu Tiểu Ngọc đang liên tục kêu gào ngồi xuống ghế. Tiêu Kế Lương cảnh giác nhìn chằm chằm Tô An, con đàn bà độc ác này lại định làm gì đây?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play