Cả đầu óc Hoàng Tế Muội ong ong, "Cái gì?"
Đường Văn Hào gân cổ lên lần nữa mở miệng, "Thật xin lỗi, con không thể cưới Quyên Tử."
Trên giường, Lưu Quốc Quyên lập tức sụp đổ, "Ô ô ô, anh nói cái gì vậy? Anh đồ vô lương tâm, trước đây anh đâu có nói thế! Anh như vậy, ức... anh như vậy làm mẹ con em biết làm sao bây giờ? Ô ô ô, anh đây là muốn bức chết em mà, con cũng đã sinh rồi, anh nói không cưới em, em còn mặt mũi nào gặp người nữa chứ? Sao anh có thể làm nhục em như vậy?"
Lưu Quốc Quyên không màng đến sự khó chịu trên người, di chuyển thân thể loạng choạng bước xuống giường, kích động túm lấy cổ áo Đường Văn Hào.
Hoàng Tế Muội thấy Lưu Quốc Quyên giãy giụa xuống giường, vội vàng đè cô lại đẩy lên giường, "Quyên Tử, Quyên Tử, con bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút, để mẹ hỏi rõ ràng. Mẹ tuyệt đối sẽ không để con bị người khác bắt nạt, thân thể con còn chưa khỏe mà, con đừng gấp, đừng gấp."
Lưu Quốc Quyên vốn yếu ớt, bị Hoàng Tế Muội ấn trở lại giường, cô bất lực dựa vào đầu giường gào khóc. Như nghĩ ra điều gì, cô đưa tay bịt miệng lại, tiếng gào khóc lớn tiếng tức thì biến thành tiếng khóc nhỏ nghẹn ngào.
Hoàng Tế Muội quay đầu nhìn Đường Văn Hào, mặt lạnh lùng hỏi, "Văn Hào, cậu nói rõ cho dì nghe, cái gì gọi là xin lỗi Quyên Tử, không thể cưới Quyên Tử?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT