Lục Kim An nghe Trần A Như nói, có chút không giấu được giọng điệu vội vã của mình.
“Biện pháp gì? Cầu dì Trần A chỉ đường, con thật sự không nỡ để Tiểu Thanh đi theo con chịu khổ như vậy.”
Trần A Như nhớ lại những gì mình đã hứa với Nhậm San, không được liên lụy bất kỳ ai vào, cũng đừng để bên này có cơ hội nhúng tay vào nữa.
“Con cũng biết đấy, ông nhà dì làm ở Cục Công An, sắp xếp cho con một công việc cảnh sát tạm thời vẫn có thể. Nhưng làm cái này rất nhiều quy củ, con phải chịu quản lý, phải tuân thủ kỷ luật. Có ông nhà dì ở trên, nếu con không phạm lỗi, nửa năm là có thể cho con chuyển chính thức.”
“Sau này có nhà họ Ái chăm sóc, các loại cơ hội thăng chức, con cũng sẽ không thiếu. Không biết con có từng nghĩ đến con đường này chưa?”
Hơi thở của Lục Kim An trở nên dồn dập, hắn hiện tại trong tình trạng này, trên mặt có một vết sẹo rết, giọng nói cũng bị hủy hoại, tay cũng tàn, mắt hiện tại vẫn đang dùng thuốc, cũng không biết sau này có thể hồi phục như ban đầu hay không.
Trong nhà đã đến mức không có gì ăn, Tả Thượng Đảng hiện tại còn chưa tìm được việc, Lục Nhã Tri mỗi ngày ở nhà khóc lóc, Tô Kiều càng đạp đổ tôn nghiêm của hắn dưới chân. Bây giờ Trần A Như đưa tay ra, quả thực chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất mà hắn có thể nắm lấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT