Hắn không nắm bắt được tâm lý của Sở Thục Ngọc.
Nhưng hắn cảm thấy cưới vợ thì phải có lễ hỏi, mặc dù tiền của hắn đã giao hết cho Sở Thục Ngọc, những việc này đều do nàng sắp xếp.
“Bố mẹ, hai người nói không sai…” Cương Tử vừa mở miệng, Sở Thục Ngọc lập tức tiếp lời.
“Thời cổ đại có câu ‘sính làm vợ bôn làm thiếp’, nhưng cũng có câu ‘một gả tùy thân, hai gả tùy thân’. Bố mẹ e rằng đã quên, con đã là nhị gả, không cần hai người đồng ý, con tự mình đồng ý là được.”
“Hôm nay là ngày đại hỉ của con, hai người muốn an phận ăn cơm, con hoan nghênh. Muốn gây sự, thì xin lỗi, mời về đi, có hai người hay không có hai người, tiệc rượu này chúng con cũng đã định rồi.”
Thân thích nhà họ Sở lập tức bàn tán xôn xao.
“Ôi chao, quả nhiên là có tiền đồ rồi, coi thường nhà mẹ đẻ. Trước đây Hoài Ngọc (chị dâu Sở) nói những lời này, tôi còn bán tín bán nghi. Bây giờ nhìn thấy, Hoài Ngọc và thím cả cũng không dễ dàng gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT