Hầu Lệ và Tả Tĩnh Hoan nghe Tả Tổ Nghênh vẻ mặt trầm trọng căn dặn di ngôn, lập tức sợ đến đứng bật dậy.
“Thối… thằng nhóc thối, có chuyện gì thì phải nói năng đàng hoàng, con đừng có giở cái trò này với mẹ.” Hầu Lệ như bị bỏng tay vội vàng ném tiền vào người Tả Tổ Nghênh, lắp bắp nói.
Tả Tĩnh Hoan vội vàng tiếp lời mẹ: “Đúng đúng đúng, con với mẹ ngày thường có nghiêm khắc với con một chút, nhưng chúng con là thương con mà, muốn gặp phải khó khăn hay gây ra họa gì, con cứ nói với chúng con, con… chúng ta cùng nhau tìm cách.”
Tả Tổ Nghênh thở dài, ngẩng đầu nhìn trời, ra vẻ thâm trầm, u buồn.
Hầu Lệ sốt ruột, lo lắng hỏi: “Thằng bé này, mẹ đã nói rồi, mặc kệ chuyện gì, mẹ cũng không mắng con, cũng không đánh con. Con… con không phải là giết người đấy chứ?”
Khóe miệng Tả Tổ Nghênh giật giật, không tiếng động lắc đầu.
Hầu Lệ nhẹ nhõm thở phào, chỉ cần không bị nhà nước bắn chết, những chuyện khác chắc không phải đại sự gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT