"Tàn tật?"
Nghe Nhậm Tam nói, Tô Bình ngốc nghếch hỏi: "Là người nhà của các cô ấy làm vậy sao?"
Nhậm Tam thở dài: "Nếu không thì sao? Họ luôn có cách."
"Làng chúng em hẻo lánh, lạc hậu, không giống bên ngoài này. Con trai mới là gốc rễ của gia đình, con gái số không đáng tiền, là thứ lỗ vốn, còn con trai là trụ cột, là hy vọng của một gia đình. Quan niệm này đã có từ lâu, hơn nữa đã khắc sâu vào tận xương tủy của mọi người."
"Em chỉ cảm thấy, nếu em là con trai, ác ý của thế gian đối với em chắc sẽ nhỏ đi một chút, nếu em là con trai, vai trò của em đối với gia đình chắc sẽ lớn hơn một chút, nếu em là con trai, tỷ lệ em có thể sống sót lớn lên sẽ lớn hơn nhiều..."
Nhậm Tam nhìn về phía Tô Bình: "Anh ơi, em thật sự không có ý xấu. Anh, với thím và chị An An đều là người tốt, các anh chị tốt như vậy, em càng không dám nói. Em sợ các anh chị nghĩ em là đứa trẻ hư, khoảng thời gian này em cũng rất sợ hãi. Em sợ các anh chị sẽ phát hiện ra, sẽ đuổi em đi, em không muốn đi."
Tô Bình trầm mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT