Hầu Lệ trừng lớn mắt, không biết phải làm sao cho phải, không khí như đặc quánh lại.
Tả Tĩnh Hoan nghiêm mặt xin lỗi vợ chồng Vương Văn với vẻ mặt như gặp ma: "Ngượng ngùng, ngượng ngùng, thằng em tôi đúng là đồ không có não, ruột thẳng như ruột ngựa, nghĩ sao nói vậy, nó không có ý xấu đâu, hai bác đừng để bụng."
Tả Tĩnh Đan khóe miệng giật giật, "Lão nhị, chú không biết nói thì đừng nói, 'nghĩ sao nói vậy' là muốn gây thù chuốc oán đấy à?"
"Kia gì, chú thím ơi, ngượng ngùng, em trai em gái cháu nó không biết nói chuyện, gia đình hai bác đã có việc rồi, chúng cháu xin phép về trước, ha ha, làm phiền quá, ngượng ngùng."
Nói rồi, Tả Tĩnh Đan kéo Hầu Lệ và cô em gái út, xoay người định đi.
Tả Tổ Nghênh đang ôm cháu gái ngoại, phức tạp liếc nhìn Lâm Giai Lệ: "Cái ánh mắt gì thế kia? Đến cái chỗ này làm gì? Cả đời bị đè nén thì thôi đi, nhưng đừng mang cả cái mạng vào đấy. Phụ nữ có thai mà còn bị đẩy, cả nhà như mù hết à? Nhà ngoại cô không có ai sao? Đã đến mức này rồi mà còn không biết về nhà ngoại gọi người à? Dù không coi trọng bản thân thì cũng phải nghĩ cho con chứ? Mình hèn nhát thì để con cái cũng chịu tội, theo loại mẹ này, con cái đúng là tạo nghiệt!"
"Cô câm miệng ngay!" Mặt Vương Văn đã méo xệch vì tức giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT