Tô An biết Sở Thục Ngọc có hai cửa hàng, một kinh doanh giày da, một là quần áo, nên khi nói chuyện với cô ấy, Tô An đã cố ý tránh hai loại mặt hàng này.
Có nhiều thứ khác có thể kiếm tiền mà, cô không cần thiết phải khiến Sở Thục Ngọc không thoải mái!
Sản phẩm điện tử không giống như bán quần áo, chất đống trên mặt đất tùy tiện cho người ta lật xem. Cửa hàng cũng không có người la hét, bên trong mặt tiền rộng mở toàn là kệ kính, không ít đồ vật được đặt trong tủ kính.
Giống như những người bán hàng trong tòa nhà bách hóa, người đứng trên quầy hàng, có khách muốn xem món nào thì gõ kính gọi người, liền có nhân viên bán hàng lấy ra giới thiệu cho khách!
Bên trong chen chúc đông đúc, tất cả các quầy đều chật kín người, chỉ trỏ vào đồ vật trong tủ kính, nhân viên bán hàng bận rộn không ngớt.
Những khách hàng ở tuổi như Tô An và Nhậm Tam, vừa nhìn là biết không có mấy tiền, cơ bản không ai tiến lên tiếp đón.
Tô An cũng mừng rỡ tự tại, dẫn Nhậm Tam đi vào, thấy ai lấy đồ ra xem thì cứ ghé vào nghe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play