Trở lại nhà họ Tô, Nhậm Tam lại biến thành chú ong nhỏ cần mẫn, sáng sớm trời còn tờ mờ sáng đã lén lút dậy nhóm lửa nấu bữa sáng. Trong lòng hắn vô cùng rõ ràng, hắn là người ngoài, muốn ở lại, thì phải có giá trị của riêng mình, trên đời này không có bữa trưa miễn phí! Nếu không phải nhà họ Tô thu lưu hắn, nói không chừng hắn bây giờ đã chết cóng chết đói ở bên ngoài rồi. Huống hồ, người nhà họ Tô đều tốt bụng, cũng không hề bạc đãi hắn, các cô ăn gì thì hắn ăn nấy, hiện tại cuộc sống so với trước kia, quả thực chính là thiên đường.
Tô Bình mơ mơ màng màng cảm giác Nhậm Tam rời giường, hắn còn tưởng đối phương đi ra ngoài đi tiểu, nghe tiếng động bên ngoài, tò mò lên xem xét, lúc này mới thấy Nhậm Tam lạnh không ngừng hà hơi vào ngón tay, nhóm lửa cho bếp.
"Tiểu Tam? Mày không ngủ sao?"
Nhậm Tam ngẩng đầu đối với Tô Bình lộ ra một nụ cười, "Con ngủ no rồi, ngủ không được, vừa hay dậy làm bữa sáng, chờ thím và chị Tô An dậy là có thể ăn."
"Lạnh quá, trong chăn ấm áp lắm, bây giờ còn sớm mà, anh hai, anh vào ngủ thêm một lát đi, lát nữa trời sáng, con gọi anh!"
Tô Bình nghĩ nghĩ, đi về phía Nhậm Tam rồi ngồi xổm xuống cùng hắn, "Tiểu Tam, chăn ấm áp như vậy sao mày không ngủ? Mày có phải sợ chúng tao đuổi mày đi không?"
Ngón tay Nhậm Tam đang nhóm lửa khựng lại, "Không có, con thật sự ngủ không được, con quen rồi, trước đây con ở nhà giờ này đã sớm dậy băm cỏ heo, chờ hai bà thím con dậy, con phải nấu cơm heo xong, còn phải làm bữa sáng, ngoài ra còn phải đun nước nóng, bằng không một trận đòn không thể thiếu!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play