“Mấy năm nay, bị kẻ lừa đảo này lừa, mẹ cháu ngày đêm làm việc không ngừng nghỉ, thân thể đều suy sụp, tiếc ăn tiếc mặc, tổng cộng bị bọn tội phạm lừa đảo này lừa mất gần 800 tệ...”
“Đồng chí công an, đồng chí có biết đối với một người nông thôn mà nói, 800 tệ là khái niệm gì không?”
“Mẹ cháu chưa từng có một khắc nghỉ ngơi, ngoài đồng ruộng nhà mình, còn nuôi gia súc, trên núi thì đào măng rừng, rau dương xỉ, nấm, thảo dược, trà lạnh, gì cũng làm. Mùa đông không có việc để làm, trời lạnh đến đóng băng thì xuống sông mò hến, mò ốc vít bán. Lương thực thu hoạch về nhà, một hạt cũng không nỡ ăn, bán hết. Mẹ cháu quanh năm chỉ ăn hai củ khoai lang đỏ không to lắm. Những người đàn ông thì làm công trình thủy lợi, khai thác đá, vác gạch, mẹ cháu đã làm rất nhiều năm rồi...”
“Làm việc như vậy, mẹ cháu còn nợ một đống nợ bên ngoài. Các đồng chí bây giờ nhìn mẹ cháu có vẻ được, các đồng chí chưa thấy hai tháng trước mẹ cháu trông như thế nào đâu, đúng là không còn ra hình người nữa, như xác khô vậy. Để điều dưỡng thân thể, hai tháng nay, chúng cháu còn tốn không ít tiền mới giữ được cái mạng này. Đây căn bản không phải là lừa đảo bình thường, cái này đã đến mức mưu tài hại mệnh rồi!”
Vương Tiểu Thúy nghe Tô An nói, đau lòng vì bị lừa tiền, lại nghĩ đến những ấm ức trước đây, ở Cục Công An nghiêm túc như vậy mà vẫn không kìm nén được cảm xúc của mình, ô ô khóc nức nở.
Tô An nghe tiếng khóc của mẹ, cũng theo đó ngao ngao khóc.
Trong chốc lát, cả văn phòng tràn ngập tiếng khóc và tiếng an ủi xen kẽ. Trong đó, một nữ đồng chí nhìn bệnh án của Vương Tiểu Thúy, thấy hai mẹ con đáng thương như vậy, cũng theo đó lau nước mắt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play