Sau những cảnh hỗn loạn, nhóm người Tô An cuối cùng cũng chen được lên tàu lửa. Nhờ vóc dáng to lớn của Tô Bình và Vương Tiểu Thúy, họ đã thành công chiếm được một vị trí nhỏ ở lối đi.
Tàu lửa lắc lư tiến về phía trước. Vì còn sớm, trên xe tiếng người ồn ào, tiếng trẻ con la khóc, tiếng phụ nữ cãi vã, cùng với những cuộc tán gẫu, khoác lác, nói chuyện phiếm khoa trương của những người tụ tập lại với nhau.
Thân hình nhỏ bé của Nhậm Tam nắm chặt góc áo Tô Bình. Tô Bình thấy hắn bị chen lấn ngã trái ngã phải, bàn tay to bao trọn, che chở hắn trong lòng mình. Tô An cũng được Vương Tiểu Thúy nửa ôm nửa treo trên ghế của người ta.
Tả Tổ Nghênh bực bội nhìn ra ngoài cửa sổ, lắng nghe những tiếng nói chuyện lộn xộn bên tai. Vô tình, một cái tên khiến hắn chú ý.
“Nhậm Tam, cậu nói cậu chưa từng đọc sách sao? Chưa từng vào trường học một ngày nào?”
“Chưa! Bố tôi đang chuẩn bị đưa tôi đi học thì năm đó ông ấy mất rồi.”
“Vậy cậu không biết một chữ nào sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT