Tiêu Giới Tử chờ hai ngày, nhưng vẫn không nhận được tro cốt của Khương Hồng Chúc.
Hỏi ra mới biết, việc nhận tro cốt không đơn giản như vậy, còn tùy vào mức độ phức tạp của vụ án. Bởi vì trong vụ án, thi thể không còn được xem là con người nữa, mà được coi là “chứng cứ”. Nếu quá trình xử lý chậm trễ, có khi phải chờ đến cả năm trời.
Vậy thì cứ đợi thông báo thôi. Tiêu Giới Tử cũng không cố chấp. Dù sao người cũng đã mất, phần thân xác còn lại, gọi là cái vỏ cũng được, gọi là cái lồng giam cũng chẳng sai, xử lý thế nào, cứ thuận theo tự nhiên.
Hai ngày này, Trần Tông xách theo mấy hộp thực phẩm chức năng, nghênh ngang đến nhà họ Nhan thêm lần nữa. Anh nói là mượn cớ “thăm ông nội” để xác nhận suy đoán trong lòng.
Tiêu Giới Tử không muốn anh đi. Dù sao anh cũng vừa mới bại lộ, mà còn ngang nhiên đến tận cửa, có hơi tự tìm đòn quá rồi. Nhưng Trần Tông rất kiên quyết, hơn nữa Trần Thiên Hải vẫn đang ở nhà họ Nhan, chẳng lẽ vì xích mích với Nhan Như Ngọc mà bỏ mặc “ông nội” này luôn? Thế nên, cô cũng đành để anh làm theo ý mình.
May là, Trần Tông bình an trở về.
Đúng như anh dự đoán, Nhan Như Ngọc ngoài việc lạnh lùng châm chọc vài câu, đảo mắt mấy lượt thì chẳng có hành động gì khác thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT