Phòng trà chỉ có hai tầng, tầng một là khu tiếp khách và sinh hoạt, tầng hai dành cho khu vực sinh hoạt riêng tư, Trần Tông chưa từng lên đó.
Anh có thể chắc chắn rằng Trần Thiên Hải đã từng có mối quan hệ với Nhan gia, cũng nghi ngờ sâu sắc rằng tầng hai của phòng trà có một người bí ẩn và là một kẻ săn mồi, nhưng để quả quyết rằng Trần Thiên Hải sống ở tầng hai thì có vẻ hơi vội vàng?
Anh nói: "Viết chi tiết như vậy có vẻ không hợp lý, lỡ như đoán sai thì sao? Có nên thay đổi không, ví dụ như 'Nhan Như Ngọc biết chuyện của Trần Thiên Hải, hãy đi hỏi anh ta'?"
Tiêu Giới Tử trợn mắt nhìn anh: "Lỡ như sau khi anh ta xem xong, lại kể cho anh nghe một đống sở thích của Trần Thiên Hải, ví dụ như thích ăn đồ xiên, thích tập thể dục, hoặc là anh ta bảo rằng vào một tháng nào đó, đã gặp Trần Thiên Hải một lần, rồi sau đó mất liên lạc, tất cả những điều đó đều là 'biết chuyện của Trần Thiên Hải', anh sẽ làm sao?"
Quả thật, anh đã quá ngây thơ, Trần Tông nghĩ một lúc: "Vậy có thể sửa thành, 'Tầng hai của phòng trà có bí mật'?"
Tiêu Giới Tử mỉa mai anh: "Anh à, người ta có bí mật ở tầng hai của phòng trà Nhan gia, có liên quan gì đến anh?"
Đúng vậy, có bí mật thì đó cũng là bí mật của người ta, anh nhận được tấm thẻ, giật mình, sáng hôm sau đã đến chất vấn, chắc chắn là vì bí mật đó có liên quan mật thiết đến anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT