Tiêu Giới Tử ngủ một giấc đến tận sáng.
Cô ngáp dài một cái rồi ngồi dậy, lúc này mới phát hiện Trần Tông không có trong phòng. Nhìn quanh bốn phía, cô thấy anh đang đứng ngoài sân nhỏ, gọi điện thoại, trò chuyện vui vẻ. Thấy cô thức dậy, anh còn cách cửa kính vẫy tay với cô.
Sáng sớm như vậy, gọi cho ai chứ?
Nửa phần tò mò, nửa phần muốn ra ngoài hít thở không khí trong lành, Tiêu Giới Tử khoác tấm chăn mỏng rồi bước đến, khẽ mở hé cánh cửa.
Luồng khí lạnh của buổi sáng mùa đông lùa vào khe cửa, làm đầu óc cô tỉnh táo hơn, đồng thời mang theo cả giọng nói tươi vui của một cô gái trẻ.
Là Lương Thiền.
Bảo sao sáng sớm đã cười vui vẻ như hoa nở thế này, hóa ra có lý do cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT