Tiêu Giới Tử quay lại chỗ ngồi của mình.
Không uổng công bị chửi, cô đã nghe được một thông tin hữu ích.
Thạch thai của Khương Hồng Chúc là rắn, còn Từ Định Dương nói "một rắn ăn hai", rõ ràng là muốn lấy Hồng Cô ra làm chuyện lớn.
Ngoài ra, câu "chết thì tôi không dám đảm bảo… sẽ không hơn được con chó giữ cửa nhà anh đâu", trong Nhân Thạch Hội, Phương Thiên Chi có biệt danh là "chó giữ cửa". Rất hiển nhiên, Từ Định Dương đang nói chuyện với người của Nhân Thạch Hội. Đối phương muốn Khương Hồng Chúc chết, nhưng Từ Định Dương không đồng ý, chỉ hứa rằng kết cục của cô ta sẽ không tốt hơn Phương Thiên Chi.
Mà kết cục của Phương Thiên Chi thì sao? Trước là phát điên, sau đó rơi vào trạng thái hôn mê sâu, gần như chết não.
Giờ phải làm sao đây? Ban ngày cô đã gọi điện cảnh báo Khương Hồng Chúc, nhưng đối phương nói rất rõ ràng: "Lo thân cô trước đi", rõ ràng là không muốn cô xen vào.
Tiêu Giới Tử giả vờ vẽ phác thảo, nhưng thực chất vẫn len lén quan sát Từ Định Dương, trong lòng lo lắng hai phía, chỗ nào cũng hỗn loạn: bên phía Từ Định Dương, cô chưa quan sát được gì hữu ích; còn trên giấy vẽ, lúc lơ đãng nhìn xuống, cô bỗng phát hiện mình đã vẽ nguệch ngoạc một con nhện nhỏ đang giương nanh múa vuốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play