Tiêu Giới Tử xách túi bằng một tay, tay kia ôm một chậu lan hồ điệp, bước ra khỏi phòng rồi đi càng lúc càng chậm, cuối cùng dứt khoát ngồi xuống bậc thềm trước cửa nhà trọ.
Mặt trời vẫn chưa mọc, những ngọn đồi thấp xa xa còn phủ một lớp sương mờ. Chậu lan hồ điệp có lẽ chưa thích nghi với sự thay đổi khí hậu từ Bắc vào Nam, trông có vẻ héo rũ.
Bông hoa này, ban đầu cô định để lại cho Khương Hồng Chúc, nhưng nghĩ lại, giờ Hồng Cô chỉ một lòng muốn báo thù, chắc cũng chẳng còn tâm trí đâu mà ngắm hoa, chăm hoa nữa.
Tiêu Giới Tử khẽ chạm vào nụ hoa, trong lòng trống trải.
Cô có thể đi đâu đây?
Những năm qua, cô vẫn luôn ở bên Khương Hồng Chúc, dù sống chung chẳng mấy vui vẻ—hoặc là bị mắng, hoặc là đập bàn cãi lại. Khi tức giận, cô cũng từng nghĩ đến chuyện bỏ đi cho xong, lúc chán nản cũng mong sớm được dứt khoát đường ai nấy đi…
Nhưng ngày này thực sự đến rồi, cô lại chẳng thấy nhẹ nhõm hay giải thoát chút nào, ngược lại, trái tim càng nặng trĩu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play