Thì ra người đó là Trần Thiên Hải. Tiêu Giới Tử bây giờ nhớ lại, vẫn cảm thấy biết ơn ông ta.
Dù gì cũng là người đã chỉ đường cho cô khi cô rơi vào bước đường cùng.
Cô nhớ lúc đó, mình đã khiêu khích nói “Ngẩng đầu sẽ thấy trời, đúng không? Được thôi, vậy kỳ tích đâu, ông đưa tôi đi.”
Trần Thiên Hải đáp: “Cháu nói vậy là không biết lễ phép rồi. Thế gian này có kỳ tích, nhưng tại sao lại phải đưa cho cháu? Cháu lấy gì chứng minh mình xứng đáng?”
Tiêu Giới Tử sững người.
Trước đó, cô chỉ thuận miệng nói trong lúc đau buồn, kỳ tích này nọ, hoàn toàn không hề tin thật. Nhưng bây giờ, cô bỗng nhận ra, ông già này có khi nào đang nói thật không?
Cô nhìn ông ta lần nữa, cố gắng nhìn rõ hơn, chỉ tiếc là trời tối quá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT