Cánh cửa mà Tiêu Giới Tử để lại không gây áp lực tâm lý gì cho Nhan Như Ngọc hay Lý Bảo Kỳ, vì sáng hôm sau, Hắc Sơn tỉnh dậy và chạy ra khỏi phòng, thần trí điên loạn lao vào đại sảnh, tạo nên một cảnh tượng náo loạn kịch tính.
Còn chiếc răng kia, chắc chắn đã rơi vào tay Kim Viện Viện, người duy nhất trong khách sạn quan tâm đến tung tích của Cát Bằng. Nhưng có răng cũng chẳng ích gì: thông tin quá ít, còn hung thủ thì quá đáng sợ.
Kim Viện Viện nhảy lầu, có khả năng cao là do cô ta vô tình nghe thấy hoặc phát hiện ra điều gì đó, nhưng không may đã bị kẻ đó nhanh chóng phát hiện và xử lý ngay.
Trần Tông rùng mình: “Cát Bằng, Kim Viện Viện, ông chủ tiệm hắc ngọc, thêm cả tên buôn đồ nội thất cũ mà cô nói nữa, là bốn mạng rồi đúng không?”
Tiêu Giới Tử sửa lại: “Ba mạng rưỡi, ông chủ tiệm hắc ngọc vẫn còn thoi thóp.”
Trần Tông thấy bức bối: “Không có ai xử lý được hắn sao?”
Tiêu Giới Tử đáp: “Hiện giờ chỉ có hai ta biết chuyện này thôi. Anh thấy ai trong hai ta giống người sẽ đứng ra bảo vệ chính nghĩa không? Tôi không được đâu, tôi nói trước, tôi không phải người tốt, cũng chẳng muốn dây vào hắn. Nhưng tinh thần tôi vẫn ủng hộ ai dám động đến hắn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play