Trần Tông toát mồ hôi lạnh, sinh tử cận kề, bản năng sinh tồn lấn át tất cả. Anh dùng cả hai tay ghì chặt cổ tay của kẻ cầm dao, cố nghiêng đầu sang một bên.
Tuy nhiên, đầu anh bị kẹt chặt trong lỗ của giường massage, cử động rất hạn chế. Ngay cả khi mũi dao không đâm vào mắt, thì cũng sẽ đâm thẳng vào giữa trán anh. Với lực đè từ trên xuống của đối phương, dù có cố giữ cân bằng trong giây lát, anh vẫn bị lấn át ngay sau đó.
Mũi dao chạm vào lực cản của anh, tiếp tục chầm chậm tiến vào, và Trần Tông nhìn thấy gương mặt của kẻ đó.
Thấy cũng chẳng ích gì; hắn đeo hẳn một chiếc túi trùm đầu, không chỉ một lớp mà nhiều lớp. Ngũ quan của hắn bị kéo căng méo mó đến đáng sợ, tóc tai rối bù bị đè bẹp như một lớp cao su đen bọc lấy đầu.
Lúc này, cửa bỗng nhiên bị đẩy mở – chính xác là bị hất mạnh ra. Tiêu Giới Tử khoác áo choàng tắm, vừa lau tóc ướt, không tiện dùng tay đẩy cửa, bèn lấy đầu gối thúc một cái.
--
Trần Tông đoán không sai, Tiêu Giới Tử không đủ kiên nhẫn để đợi anh tắm rửa lâu, nhưng vì đã đến để tìm anh, lại không có việc gì khác làm, nên cô nghĩ ra một cách: "Đã đến đây rồi, chi bằng mình cũng tắm một cái?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT