Tiêu Giới Tử không vội truy hỏi "kỳ lạ ở đâu", mà trước tiên quan sát gã đàn ông thấp đậm dưới gốc cây, rồi lại liếc nhìn hai người trên cây.
Gã thấp đậm vừa thoát nạn, mừng rỡ không thôi, nhìn quanh một hồi lâu nhưng lại chẳng hề ngẩng đầu lên nhìn, cuối cùng run rẩy co giò chạy vào sâu trong rừng.
Còn hai người trên cây này, rõ ràng là cùng phe với gã, vậy mà từ đầu đến cuối không hề lên tiếng, cũng chẳng có ý định gọi gã leo lên tránh nạn.
Tiêu Giới Tử thầm khinh bỉ, lại thúc giục Thần Côn: "Ngây ra đó làm gì, leo tiếp đi."
Không có thiện ý với người lạ, không cứu giúp đồng bọn, không thể ở chung với hai kẻ này, ai mà biết lúc nào lại bị họ giở trò. Tốt nhất là leo cao hơn nữa cho an toàn.
Thần Côn vẫn còn suy nghĩ về chuyện "kỳ lạ ở đâu", nhưng bảo leo thì cứ leo, làm rất gọn gàng dứt khoát. Mới trèo được một đoạn, đột nhiên từ hướng gã thấp đậm bỏ chạy vang lên tiếng hét kinh hoàng, loáng thoáng còn có cả tiếng xô xát, giằng co.
Cô gái nhai trầu biến sắc, buột miệng nói: "Là Phì Thất!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play