Tiêu Giới Tử thân hình nhanh nhẹn, lao vút từ phía bên kia gò đất chạy đến.
Thần Côn và Hoa Hầu đang ngồi chồm hổm bên mép gò đất chờ cô, Thần Côn cầm một ống nhòm đơn theo dõi, còn Hoa Hầu nhận xét: “Cô gái này thân thủ cũng được đấy, nhìn kìa, cô ta luôn tiếp đất bằng mũi chân rồi đến lòng bàn chân trước, hạ bàn rất vững, như thể bám chặt vào đất vậy, chắc chắn đã luyện qua.”
Đây đúng là kiểu người trong nghề nhìn ra điểm mấu chốt, Thần Côn thì không hiểu, chỉ thấy cô ta nhảy tới nhảy lui, động tác rất linh hoạt và gọn gàng.
Vừa nói chuyện, Tiêu Giới Tử đã đến gần, mở miệng hỏi ngay: “Có tín hiệu điện thoại không?”
Thần Côn giành trả lời: “Không, giữa đường đã mất tín hiệu rồi.”
Hoa Hầu thì có vẻ đắc ý, đưa tay mò ra sau lưng, ai ngờ lại sờ vào khoảng không.
Anh sững người, có chút hối hận: “Tôi vốn mang theo điện thoại vệ tinh, nhưng lại để quên trên xe của mình rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play