Anh cũng thật là quá không phải người rồi!
Cố Triều Ngọc chỉ hận không tìm được cái khe nào mà chui xuống, phải biết rằng Thi Kinh Hạc thậm chí còn chuẩn bị hẳn một phòng khách bên cạnh trong căn hộ của mình, sự đối lập này đúng là thê thảm quá mức.
Thi Kinh Hạc nhượng bộ: “Vậy tôi ngủ trên sofa cũng được.”
Cố Triều Ngọc nhìn người bạn tốt cao hơn mình nửa cái đầu, thân hình to lớn hơn hẳn, lại nhìn cái sofa nhà mình vốn đã hơi nhỏ, bất đắc dĩ đỡ trán: “Tôi ngủ sofa, vậy đi, quyết định thế rồi.”
Nói thì nói vậy, nhưng thực ra cũng không định ra được kết quả.
Bởi vì Thi Kinh Hạc kiên trì không chịu để cho Cố Triều Ngọc ngủ sofa.
Hết cách rồi, cái phòng vốn để làm phòng chứa đồ kia thậm chí còn chẳng có giường, hai người ở trước sofa tranh qua tranh lại nửa ngày, rốt cuộc cũng chẳng đi đến kết quả gì. Cuối cùng Cố Triều Ngọc đành quay về phòng ngủ của mình, nhìn cái giường rộng rãi thoải mái kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT