Lý do thực sự đương nhiên chẳng phải bí mật gì, mà là hắn vẫn chưa kịp bàn bạc kỹ càng với ông chủ, vạn nhất khi nói năng mà có sơ hở thì thật là xấu hổ, “Được rồi, đã tới nơi, lúc ngài xuống xe nhớ chú ý an toàn.”
……
Cố Triều Ngọc kéo theo chiếc vali nhỏ đi vào khu dân cư, Thi Kinh Hạc đã sớm gọi điện báo cho bảo vệ ở cổng, vì vậy dọc đường đi anh không gặp trở ngại gì.
Lúc ấy trời đã khuya, đêm đen đã phủ xuống. Khi anh bước vào căn hộ của Thi Kinh Hạc, luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra, bởi vì trò chơi quả thực quá cuốn hút, hơn nữa kỹ thuật của Thi Kinh Hạc lại không tệ, hoàn toàn không giống người lần đầu chơi.
“Cậu cũng thích trò chơi này sao?”
Thi Kinh Hạc: “Cũng tạm coi là vậy.” Bởi vì Cố Triều Ngọc thích, cho nên cậu đã cố ý luyện qua.
Rốt cuộc cũng dụ được con cừu nhỏ vào hang sói của mình, tim Thi Kinh Hạc đập càng lúc càng nhanh, mỗi nhịp đập như thể tiếng trống dồn dập. Cậu thậm chí hiếm khi thấy bản thân lúng túng như vậy, không biết nên làm gì cho phải, chỉ có thể hết sức khiến Cố Triều Ngọc cảm thấy thoải mái khi ở cùng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT