Cố Triều Ngọc không hiểu lắm về những quy tắc chuyên môn của quay phim, nhưng anh cảm thấy Thi Kinh Hạc nói có lý: nếu diễn xuất không tốt thì đương nhiên phải đi chỉnh đốn người có kỹ thuật diễn kém, chứ sao lại trách người diễn tốt?
Đạo diễn vì muốn giúp nữ chính điều chỉnh trạng thái, tạm thời đổi sang quay một cảnh khác, cảnh này chủ yếu tập trung vào nam phụ và nữ chính.
Trong lúc rảnh rỗi, Thi Kinh Hạc ngồi xuống bên cạnh Cố Triều Ngọc: “Sao lại nghĩ đến việc lên thăm đoàn phim?”
“Tò mò thôi.” Cố Triều Ngọc quay đầu nhìn Thi Kinh Hạc, thấy cậu phơi nắng đến hơn nửa người, liền dịch người sang một bên: “Cậu phơi nắng như vậy không thấy nóng sao?”
Dù sao anh cũng nhìn nam phụ Giang Bách đang quay phim kia mà thấy nóng thay, trên trán toàn mồ hôi, bất quá trang phục vẫn rất đẹp. Khác với tạo hình lạnh lùng xa cách của Thi Kinh Hạc, Giang Bách mặc một bộ y phục đỏ rực như lửa, trông như một công tử phóng khoáng đã quen phong lưu.
“Bộ phim này giá trị nhan sắc cao thật.” Cố Triều Ngọc uống một ngụm đồ uống, cảm thán.
Thi Kinh Hạc nhìn theo ánh mắt anh, rơi vào Giang Bách đang múa kiếm, vô thức soi mói: động tác gì mà mềm oặt, nhẹ bẫng như gió thoảng, nửa điểm khí thế cũng không có, vậy mà cũng khiến Cố Triều Ngọc cảm thán nhan sắc cao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play