“Tao muốn báo cảnh sát, để học sinh ngoan chúng mày lưu lại lịch sử đen!”
Cố Triều Ngọc nghe xong mà cạn lời, lại đá cho một cú, ngồi xổm xuống chỉ vào Thi Kinh Hạc bên cạnh: “Mày báo cảnh sát thử xem, nhìn đầu cậu ta đầy máu, lại nhìn chính mình xem, không phải thật sự là không sợ chết chứ? Lưu lịch sử đen là ai, nói không chừng thật sự mày cũng không rõ đâu.”
Phải biết rằng công cụ người mà trung tâm nhiệm vụ bồi dưỡng đều có cả thân phận vệ sĩ, anh cố ý chọn mấy chỗ nhiều thịt mà đánh, xuống tay rất chuẩn.
Cố Triều Ngọc muốn đưa tay nắm lấy đám đầu gà mái vàng kia, suýt chút nữa chạm vào thì bị người bắt lấy cổ tay, anh nghiêng đầu nhìn người vừa túm mình: “Sao vậy?”
“Bẩn quá.” Thi Kinh Hạc nhẹ giọng nói.
“Cũng đúng.” Cố Triều Ngọc đứng dậy, ra vẻ lạnh lùng mà buông lời tàn nhẫn: “Đừng để tao gặp lại tụi bây, gặp một lần, đánh một lần!”
Hai người cùng vào tiệm tiện lợi mua băng gạc và povidone, ba tên côn đồ chỉ biết ngơ ngác nhìn nhau, không ai dám mở miệng, mất mặt hết sức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play