Quay trở lại phòng học, Cố Triều Ngọc cố ý đứng dưới vòi nước rửa tay nửa ngày, chà đến mức tay mình đỏ lên, xong xuôi mới đưa bình cồn ra, có thể nói là hết sức chu đáo: “Chắc là đã sạch rồi nhỉ? Nếu cậu không yên tâm thì lấy khăn ướt lau thêm lần nữa cũng được.”
Thi Kinh Hạc không hỏi Cố Triều Ngọc sao lại biết mình có thói ở sạch, vốn dĩ từ nhỏ cậu đã là người khó nhìn thấu. Cậu nhận lấy, khéo léo tránh đi tay Cố Triều Ngọc.
“Không cần.”
“Hả?” Cố Triều Ngọc hơi khó hiểu.
Thi Kinh Hạc giải thích: “Không cần phải lo lắng.”
Chuông vào học còn chưa vang lên, giáo viên đã bước vào, ánh mắt sắc bén như dao lia thẳng vào Cung Nghiêu đang nghịch ngợm. Đợi đến khi Cung Nghiêu ý thức được, vội quay về chỗ ngồi của mình, giáo viên liền ý vị sâu xa nói: “Mọi người đều không còn là học sinh trung học nữa, cần phải biết tự giác hơn.” Chỉ là Cung Nghiêu bị mắng nhiều rồi, căn bản chẳng để trong lòng, còn cười cợt nhả.
Cuộc sống cấp ba bắt đầu đi vào quỹ đạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play