Tư Tinh Nhiên ban đầu ngẩn ra một chút, sau đó khóe miệng khẽ nhếch lên, ngoan ngoãn dịu dàng nói: “Em phải đỡ ông ngoại.”
Tư Ôn nhìn cái vòng eo phình ra đầy mỡ của mình, chẳng còn chút sức chiến đấu nào, bị đá một cú vào ngực, trực tiếp nằm sõng soài trên mặt đất, chỉ còn biết “Ai u ai u” mà r*n rỉ, không thốt nổi thành lời, giờ đây thực sự đã bật khóc, ngay cả sức để chửi rủa cũng không còn.
Cố Triều Ngọc hướng về phía Tư lão gia tử xin lỗi: “Xin lỗi lão gia tử, tôi biết người ngoài không thể vào từ đường Tư gia, nhưng tôi thực sự nhịn không nổi.”
Tư lão gia tử dường như già đi mười tuổi chỉ trong chốc lát, xua tay ra ý không cần để bụng, ánh mắt sâu xa nhìn thoáng qua đứa con trai đang nằm dưới đất, cuối cùng chỉ hóa thành một tiếng thở dài thật dài: “Ngày mai, Tư Ôn bị xóa tên khỏi gia phả, từ nay không còn là người Tư gia, cũng không còn... là con trai của tôi.”
Nghe được lời này, Tư Ôn như thể vừa bị một chậu nước lạnh tạt thẳng vào người, bất chấp cơn đau nơi ngực, lồm cồm bò tới bên cạnh Tư lão gia tử, vừa bò vừa lăn: “Cha, cha không thể làm vậy, cha không thể làm vậy được, con biết lỗi rồi, con sau này sẽ…”
Tư lão gia tử không muốn nghe thêm lời nào nữa, xoay người rời khỏi từ đường, để quản gia đỡ mình về nghỉ ngơi.
Trải qua nửa đêm gấp rút trở về từ nơi xa, lại phải chứng kiến một màn khôi hài như vậy, Cố Triều Ngọc cũng tỉnh táo không ít, xoa xoa trán, thở phào một hơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT