“Đều là trộm nhét vào đấy.”
Tư Tinh Nhiên không có chút hứng thú nào, mặc cho Cố Triều Ngọc lật xem cặp sách của mình, “Trả khăn quàng cổ cho em.”
Cố Triều Ngọc ném khăn quàng cổ qua, từng bức thư đều xem kỹ chữ ký.
Không phải vì anh lo chuyện bao đồng, chủ yếu là vì tuyến cốt truyện 9 năm trước đã bại lộ, nhỡ đâu trung tâm không nhận ra nữ chính thì chẳng phải rất xấu hổ sao? Vốn dĩ tình tiết trung tâm đối với nữ chính sinh ra ấn tượng sâu sắc chính là nhờ sự kiện bị bắt cóc, cuối cùng nữ chính lại thành người qua đường không liên quan, chỉ cần hồi tưởng lại cũng thấy hối hận.
Anh làm như lơ đãng mà nói: “Em còn nhớ năm đó chúng ta bị bắt cóc, có đi ngang qua một bé gái không? Lớn lên rất đáng yêu, khóe mắt có hai nốt ruồi son, không biết bây giờ đã trưởng thành ra sao rồi.”
Tư Tinh Nhiên quay đầu, mặt vô biểu cảm nhìn chằm chằm anh rất lâu, “Anh biến thái à?”
“Đương nhiên không phải!” Cố Triều Ngọc suýt nữa ném luôn cái cặp trong tay đi.
“Vậy sao tự nhiên nhắc đến cô ta?” Tư Tinh Nhiên đương nhiên biết không phải, nhưng nhiều năm như vậy còn nhớ kỹ không quên cũng quá kỳ quái rồi, chẳng lẽ cô bé đó là tiên nữ hạ phàm? Hồi đó cậu còn chẳng buồn nhìn kỹ.
Cố Triều Ngọc đã xem hết tất cả thư tình, xác định bên trong không có bức nào tên Triệu Xu, rồi gom thư tình gọn gàng thành một chồng, “Chỉ là đột nhiên nhớ ra thôi, cô bé ấy trông chắc tầm tuổi em, nói không chừng còn là bạn học của em đấy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT