“Không khác lắm.” Cố Triều Ngọc hơi nghiêng đầu, hạ cửa kính xe xuống, mỉm cười vẫy tay với cô bé ở xa.
Cô bé cũng chú ý tới anh, nhảy nhót đáp lại.
Tư Tinh Nhiên bị hành động này làm cho bực bội, giọng điệu không vui gọi:
“Cố Triều Ngọc!”
Sao còn gọi cả tên cả họ thế này? Lúc này Cố Triều Ngọc mới lưu luyến thu hồi ánh mắt:
“Tiểu thiếu gia, đây coi như là duyên phận, biết đâu sau này còn gặp lại. Cô bé đó ở khóe mắt có hai nốt ruồi, nhớ kỹ chưa?”
Tư Tinh Nhiên khoanh tay giận dỗi:
“Anh có thiên lý nhãn à? Nhìn xa vậy cũng thấy rõ.”
Cố Triều Ngọc vẫn luôn tỏ ra rất thích trẻ con, giờ xem ra hình như so với bé trai, anh càng thích bé gái đáng yêu? Cậu không kiên nhẫn giục:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play