Trì Nghiên Chu từ nhỏ đến lớn đã không biết phải trải qua bao nhiêu lần thí nghiệm, hắn đã quen với việc chịu đựng đau đớn. Cho nên, cho dù đau đến mức trán rịn mồ hôi nóng hổi, đôi môi vốn đã nhợt nhạt hoàn toàn mất hết sắc máu, hắn cũng không hề kêu lên một tiếng. Chỉ là từng hơi, từng hơi thở dồn dập, gắt gao ôm lấy thân thể ấm áp của Cố Triều Ngọc, dựa vào như thế để giảm bớt phần nào nỗi đau.
Cố Triều Ngọc vòng tay ôm lấy cơ thể gầy gò của thiếu niên, rõ ràng có thể cảm nhận được sự run rẩy của hắn. Cậu vỗ nhẹ lên bờ vai gầy guộc ấy. Dị năng hiện tại của Trì Nghiên Chu ít nhất đã đạt tới cấp 6, muốn khống chế toàn bộ người trong viện nghiên cứu cũng dễ như trở bàn tay. Việc tiếp tục coi bản thân như một vật thí nghiệm cũng là sự lựa chọn của chính thiếu niên. Vậy nên, nỗi đau này tự nhiên cũng là cái giá mà Trì Nghiên Chu cam nguyện phải trả.
Lý trí là như vậy, Cố Triều Ngọc cũng cảm thấy mình không có quyền gì để trách mắng đối phương, chỉ có thể ôm người chặt thêm một chút, sau đó dùng giọng điệu như thì thầm tự nói:
“Thấy cậu đau như vậy, những người để tâm đến cậu cũng sẽ rất khó chịu… Đối xử tốt với bản thân một chút, quý trọng chính mình một chút.”
Trì Nghiên Chu cắn chặt răng, cả người mệt lả gần như treo trên người Cố Triều Ngọc, giống như một đóa hoa trắng bị mưa gió vùi dập nơi góc tường, khiến người ta không khỏi hoài nghi liệu hắn có nghe rõ lời của Cố Triều Ngọc hay không.
“Anh để ý tôi.” Trì Nghiên Chu trong cơn đau ngẩng lên, hàng mi rũ xuống, lông mi dày vì nước mắt sinh lý mà ướt sũng dính chặt lại với nhau. Giọng nói hắn khẽ đến mức như có thể bị gió cuốn đi:
“Tôi nhìn ra được. Anh có thể hay không, chỉ để ý một mình tôi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play