Viện nghiên cứu nấu ăn cũng không tệ, Cố Triều Ngọc ăn xong bữa thì đúng lúc có tiếng gõ cửa, là đồ ăn của Trì Nghiên Chu được mang đến.
Trì Nghiên Chu mỗi bữa ăn cái gì, ăn bao nhiêu đều được sắp xếp thành kế hoạch, nhìn qua thì chẳng thiếu loại nào: có rau, có thịt, có trái cây, nhưng lại nhạt nhẽo vô vị. 666 nói rằng trong đó nêm nếm thực sự quá ít, chỉ đơn giản bỏ chút muối cho có.
Cố Triều Ngọc giờ đã hiểu vì sao thiếu niên này không thích ăn, còn tỏ ra uể oải. Nếu ngày nào cậu cũng phải ăn những món nhạt nhẽo vô vị này, e rằng tinh thần cậu cũng sẽ bất ổn, thậm chí còn bắt đầu hoài nghi cuộc sống.
Trì Nghiên Chu ăn từng miếng một, giống như một cái máy đã được lập trình sẵn, ăn uống chỉ để hoàn thành nhiệm vụ.
Vì Trì giáo sư cho phép Trì Nghiên Chu ra ngoài, nên Cố Triều Ngọc đóng vai trò bảo tiêu của hắn đã nhận được một bản danh sách chi tiết, lướt mắt qua toàn là những điều hạn chế. Nếu thật sự nghiêm khắc làm theo những điều trong đó, thì chuyến rời khỏi viện nghiên cứu này chẳng khác nào không đi.
Không được vận động mạnh, không được tham gia hoạt động kích thích, không được ăn đồ ăn bên ngoài…
Cuối cùng, trong phần phụ lục còn liệt kê các loại dị ứng, xoài dĩ nhiên đứng đầu trong đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play