Cố Triều Ngọc: “……”
Anh âm thầm hỏi hệ thống: “Biểu cảm của Tư Tinh Nhiên trông thực sự khó chịu, chẳng lẽ ta hoa mắt?”
【Hẳn là không phải đâu.】
Cuối cùng, vẫn là Cố Triều Ngọc phải dùng muôi vớt mấy cọng hành hoa ra ngoài, chia mì ra hai bát vừa khéo. Yến Trường Thanh là đứa bé ngoan, vừa ăn miếng đầu tiên đã cười tít mắt khen ngợi: “Anh thật giỏi quá! Trước nay em chưa từng ăn món mì nào ngon như vậy, cảm ơn anh!”
Cố Triều Ngọc vốn biết tay nghề mình chỉ tàm tạm, nhưng không chống đỡ nổi đòn tấn công bằng cầu vồng như vậy, cũng cười đáp: “Vậy sau này em đói bụng, anh lại nấu cho em ăn.”
“Lạch cạch —”
Tiếng nĩa rơi xuống đất vang lên, Cố Triều Ngọc quay đầu, bắt gặp khuôn mặt không chút biểu cảm của Tư Tinh Nhiên. Nụ cười trên môi anh cứng lại: “Anh đi lấy cho em cái nĩa mới.”
【Tiểu quỷ kia đây là sao thế?】
Cố Triều Ngọc không tài nào hiểu nổi, đành tự nhủ chắc do biệt thự bỗng dưng đông người, tiểu thiếu gia không quen. Đợi anh mang nĩa mới tới, Tư Tinh Nhiên nhận lấy, lạnh nhạt nói: “Nói dì làm nhiều một chút, cho vào tủ lạnh là được rồi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play