Cố Triều Ngọc mờ mịt, nhưng cũng không tùy tiện mở miệng, yên lặng chờ Thương Thời Tự nói tiếp. Đáng tiếc là vẫn không chờ được, giống như là đột ngột ngắt kết nối vậy, hai bên đối diện nhau vẫn luôn im lặng. Nếu không phải còn có thể nghe được tiếng hít thở, Cố Triều Ngọc đã nghi ngờ liệu có phải đã bị cắt kết nối hay không.
“Thương thủ tịch?”
“Ừ.” Thương Thời Tự lên tiếng cho thấy mình vẫn còn ở đó.
“Tại sao đột nhiên xin lỗi?”
Thương Thời Tự cũng không hiểu được chính mình rốt cuộc đang làm gì, chỉ đơn thuần là buột miệng nói ra. Muốn anh nói rõ ràng rốt cuộc sai ở đâu thì lại không thể nói ra được. “Tiểu tổ tác nghiệp, tôi có phải là đã xen vào việc của người khác không?”
Cố Triều Ngọc rất dễ mềm lòng, đặc biệt là việc lần này Thương Thời Tự vốn dĩ xuất phát từ ý tốt. Tuy rằng quả thực đã khiến sự việc trở nên phiền phức hơn đôi chút, nhưng nhân cơ hội lần này Thương Thời Tự ra mặt, về sau trong nhóm nhỏ của cậu hẳn sẽ không còn xảy ra tình huống tương tự.
“Cũng ổn, Thương thủ tịch cũng là giúp tôi, không cần để trong lòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT