Nói như vậy là vì chính hành vi của mình dẫn đến người khác phải chịu đựng đau khổ, không nói đến chuyện áy náy, tự trách, ít nhất cũng sẽ có chút áp lực tâm lý. Nhưng Yến Vọng Thư thì không, chỉ với giọng điệu bình thản mà nói một câu:
“Thật đáng thương.”
Chưa kể đến việc Yến Tiểu Nhị vốn dĩ sẽ không làm loại chuyện giúp người như thế, dù có làm thì sao chứ? Cho dù là tích thiện lâu dài cũng không thể sánh với một hành động ác nhất thời. Đối với chuyện giết Yến Tiểu Nhị, y chưa từng cảm thấy chút hối hận nào:
“Nếu bọn họ có oán, có thể giết ta thì cứ giết.”
Y chỉ quan tâm đến Tôn giả, còn những kẻ khác dưới sự thao túng của Thiên Đạo, đã chết, cũng là do Thiên Đạo an bài sẵn.
Nếu Tôn giả có chút bất mãn, có lẽ y còn thấy phiền muộn đôi chút.
Ngọn đèn dầu sáng lạn trong chùa bỗng vặn vẹo thành màu sắc hỗn loạn trong chớp mắt, Yến Vọng Thư từ trong ảo cảnh tỉnh lại ——
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT