Kỳ thật cũng không sai, Yến Vọng Thư quả thực tâm trạng không tốt, cảm giác bực bội khó tả khiến lông mày y nhíu chặt, thế nào cũng không thể giãn ra được.
Theo lý mà nói, y không nên có loại cảm xúc tiêu cực này, bởi rốt cuộc y đã có tất cả những gì người thường ao ước: từ thiên tư xuất chúng, gia tộc coi trọng, cho đến dung mạo đủ khiến người khác say mê. Con đường phía trước y sắp đi gần như chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấy kết cục — năm mười lăm tuổi tiến vào Lâm Cốc Dục, tiếp theo đó là ngày qua ngày tu luyện, để trở thành thần… Mọi người đều vô cùng coi trọng điều này, tuy nhiên bản thân y thật ra lại không mấy bận tâm.
Yến Vọng Thư nâng tay lên ngang tầm mắt, yên lặng thất thần.
Bên cạnh, Yến Tiểu Nhị tinh mắt thấy được, lập tức lên tiếng:
“Tiểu thiếu chủ làm sao vậy, tay không thoải mái à?”
“Thiếu cái gì đó.” Yến Vọng Thư thấp giọng lẩm bẩm.
Yến Tiểu Nhị không hiểu ra sao, thiếu cái gì được chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT