Lâm Cốc Dục nằm ở nơi các linh mạch giao nhau, trên núi hoa lá hấp thụ linh khí mà mãi không tàn phai. Ở nơi này lâu ngày, người ta rất dễ mất khái niệm về thời gian. Mãi đến khi sư huynh ở sơn môn nói với Yến Vọng Thư rằng sáng mai không cần đến học khóa nữa vì sắp có sư đệ và sư muội mới nhập môn, lúc đó Cố Triều Ngọc mới giật mình nhận ra đã ba năm trôi qua.
Cầu đạo thành tiên vốn là con đường nghịch thiên, người tu hành cầu mong phá vỡ những quy tắc vốn có của Thiên Đạo, kéo dài tuổi thọ, giữ mãi thanh xuân. Nhưng đồng thời, họ cũng cần thuận theo Thiên Đạo thì mới có thể đạt đến cảnh giới chân chính thành tiên. Con đường tu đạo vốn đầy rẫy trở ngại và xung đột, nhưng với Yến Vọng Thư, lại chẳng hề có quá nhiều giãy giụa hay mờ mịt.
Thỉnh thoảng, Cố Triều Ngọc sẽ suy đoán, trong mắt Yến Vọng Thư, thế giới này trông như thế nào.
Khi Yến Vọng Thư đang định đến sau núi tu luyện, An Thiếu Ngự tình cờ nhìn thấy y và gọi lại:
“Vọng Thư, ta nghe nói ngươi đã bước vào Kim Đan kỳ, chúc mừng.”
Yến Vọng Thư khẽ gật đầu, không nói những lời chọc tức như trước kia. Sau ba năm được Cố Triều Ngọc chỉ dạy, y đã học được cách ăn nói khéo léo hơn:
“Ngươi cũng chỉ còn một bước nữa thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play