Hai người im lặng nhìn nhau thật lâu, cuối cùng vẫn là An Thiếu Ngự mở miệng trước, phá vỡ sự tĩnh lặng. Hắn cảm thấy mình đúng là quá khoa trương, Yến Vọng Thư vốn không phải kẻ cuồng sát nhân, chỉ là lời nói căng thẳng thế nào cũng không che giấu được, “Vọng… Vọng Thư, ta tới đây là muốn hỏi một chút, ngươi có muốn cùng nhau xuống núi không……”
“Không.” Yến Vọng Thư đáp gọn, lời ít ý nhiều.
Yết hầu An Thiếu Ngự lên xuống một hồi, hắn nuốt một ngụm nước bọt, rồi chỉ ra phía sau mình, dè dặt nói: “Vậy… ta không quấy rầy ngươi nữa, ta đi trước?”
Yến Vọng Thư cũng không để hắn rời đi ngay như vậy, dùng giọng điệu tầm thường như đang bàn chuyện thời tiết, dò hỏi:
“Vị tôn giả đó nói với ngươi cái gì?”
An Thiếu Ngự phản ứng một chút mới ý thức được “tôn giả” trong miệng Yến Vọng Thư hẳn là chỉ ảo ảnh xinh đẹp vừa rồi. Hắn thật sự không hiểu vì sao Yến Vọng Thư lại muốn biết hai người họ đã nói gì, sao không trực tiếp hỏi vị tôn giả xinh đẹp kia. Cứ nhìn chằm chằm hỏi hắn thế này, thật sự là áp lực rất lớn. An Thiếu Ngự do dự một lát, lựa chọn thẳng thắn:
“Vị hư ảnh xinh đẹp kia nói ta thiên tư trác tuyệt, là người có thể bồi dưỡng thành tài. Những lời còn lại, chắc ngươi cũng vừa nghe được rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT