Cô nhân viên tiếp tân thật sự là không chắc chắn nên mới gọi điện báo lên. Cô ấy mô tả lại ngoại hình đơn giản của hai người kia một lượt, cố gắng chuyển lời nói sắc bén và gay gắt của họ sang giọng điệu trung lập, mang tính xử lý hành chính: “Hai người đó nói là muốn lên tìm ngài.”
“Chúng tôi chỉ muốn dạy dỗ một chút cái thằng không biết hiếu thuận cha mẹ, còn không biết trời cao đất dày, đồ sói mắt trắng!” – giọng cực kỳ lớn, nên dù không phải người trực tiếp cầm điện thoại, Đoạn Tự Trì cũng nghe rõ rành rành.
Thật ra không cần tiếp tân phải miêu tả, chỉ cần đoán cũng biết là ai.
Mấy ngày trước Đoạn Tự Trì lại một lần nữa bị mắng chửi chỉ vì yêu thích đàn ông… Không, là vì yêu người mà cha mẹ không muốn hắn yêu. Cuối cùng hắn dứt khoát kéo đen cha mẹ hoàn toàn, giờ gây chuyện đến công ty cũng là điều sớm muộn.
“Biết rồi, bảo bảo an đuổi họ ra ngoài.” Đoạn Tự Trì thậm chí không định xuống gặp mặt.
Cô tiếp tân đáp: “Vâng.”
Điện thoại ngắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT