Ngô Bảo Thiên cũng không kêu gào được lâu. Việc gã có thể đến quấy rầy Cố Triều Ngọc từ sớm đã là vì có người đứng sau thúc ép đòi nợ, gã đến đây lần này là hy vọng vớt được chút tiền cuối cùng. Không xa đó, có hai người vẫn luôn quan sát gã từ xa.
Sau khi xác nhận rằng gã căn bản không có khả năng lấy được tiền từ Cố Triều Ngọc, hai người kia liền bước tới, không nói không rằng mà lôi gã đi. Đối với những người làm nghề đòi nợ như họ, tình huống như vậy vốn rất phổ biến.
Không moi được tiền, họ vẫn còn vô số cách để ép ra tiền từ gã.
Ngô Bảo Thiên đại khái cũng biết lần này mình gặp phải chuyện gì rồi. Mồ hôi lạnh lăn dài trên trán, gã run rẩy cầu xin thêm một cơ hội. Nhưng những kẻ đòi nợ đã quá quen với cái kiểu sắc mặt này, chỉ cười lạnh một tiếng, giọng giễu cợt: “Giờ chính là cơ hội cuối cùng đấy.”
Trái ngược hoàn toàn với sự sợ hãi của Ngô Bảo Thiên, tâm trạng của Đoạn Tự Trì lại có phần lâng lâng nhẹ nhàng. Ngoại trừ những lời mắng chửi rác rưởi mà tên kia trút lên trợ lý nhỏ, thì một số nội dung phía sau... lại khá đáng để suy nghĩ.
Trợ lý Cố từ trước đến nay chưa từng phản bác lại tên cặn bã đó, nhưng vì hắn mà lạnh lùng sắc bén đối chọi với gã, chẳng lẽ hắn là đặc biệt?
Khoảnh khắc này, Đoạn Tự Trì gần như đã lựa chọn bỏ qua lời Cố Triều Ngọc từng nói rằng cậu không muốn mất việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play