Một mình đứng nhìn cấp trên lái xe rời đi, Cố Triều Ngọc xoay người bước vào khu dân cư. Nhưng vừa mới đi được nửa bước, liền bị hai bóng đen từ bên cạnh lao ra chắn đường.
Một trong số đó tỏ ra vênh váo, dáng vẻ y như một tên côn đồ, “Triều Ngọc, tại sao em cứ không chịu nghe điện thoại của tôi?” Miệng thì gọi nghe có vẻ thân mật, nhưng trong giọng điệu lại chẳng có lấy nửa phần tôn trọng. “Dạo này tôi đang khởi nghiệp, đang thiếu chút tiền quay vòng vốn. Em cho tôi một ít thì có sao đâu? Còn giận dỗi vì lần trước cắt hồ sơ của em à?”
Ngô Bảo Thiên.
Cố Triều Ngọc mặt không cảm xúc nhìn gã, thường xuyên nổi lên xúc động muốn đấm thẳng một quyền, nhưng như vậy thì sẽ phá vỡ mạch tình tiết cốt truyện, nên chỉ đành nhẫn nhịn.
Kẻ còn lại là hồ bằng cẩu hữu của Ngô Bảo Thiên, đứng một bên châm ngòi thổi gió phụ họa: “Đúng vậy đó, cậu làm ở tập đoàn lớn như vậy, lấy ra chút tiền chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?”
Dễ như trở bàn tay cái gì chứ — đó đều là tiền mồ hôi nước mắt của cậu! Cố Triều Ngọc cụp mắt xuống, làm ra dáng vẻ yếu đuối, “Hiện tại tôi thật sự không xoay nổi, đợi thêm chút thời gian được không? Tôi sẽ cố gắng dành dụm.”
Nhưng Ngô Bảo Thiên lại không thấy việc đòi tiền bạn trai có gì sai. Gã và tên đồng tính này quen nhau, vốn là để lấy tiền bồi thường tổn thương tinh thần. Gã chẳng hề nghi ngờ Cố Triều Ngọc sẽ lừa gã, ngược lại còn dùng giọng điệu gần như từ bi mà nói: “Được rồi, vậy em nhanh lên một chút, tôi khởi nghiệp là vì cuộc sống tương lai của chúng ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT