Cố Triều Ngọc sững người, “Nhưng trung tâm lần nào cũng dị ứng với xoài, tôi còn tưởng rằng Chủ Thần không thích ăn xoài.”
“Dị ứng với xoài?” Đồng kỳ sinh lắc đầu, “Tôi phụ trách trung tâm lâu nay chưa từng ghi nhận tình trạng này, chắc là chỉ tình cờ thôi? Rất nhiều người đều dị ứng với xoài, ngay cả tôi cũng có một chút.”
Cuộc trò chuyện ngừng lại tại đây. Cố Triều Ngọc ăn món gà hầm nấm mà cứ cảm thấy có gì đó là lạ. Kết hợp lại cả ba lần dị ứng, thật sự chỉ là trùng hợp thôi sao? Câu nói thuận miệng mình từng buột ra lúc trước lại bất chợt hiện lên trong đầu — rằng cả ba lần đó, trung tâm đều là cùng một người.
Cố Triều Ngọc lắc đầu, cố gắng gạt đi những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, nhưng không thành. Cậu vẫn không kìm được mà lần theo dòng suy nghĩ đó, tiếp tục suy diễn sâu hơn.
Nhưng cho dù thật sự là cùng một người, cũng chẳng có cách nào phân biệt nổi, bởi vì tính cách và dáng vẻ bên ngoài của họ đều khác nhau. Hơn nữa, cho dù có thể phân biệt được thì cũng không biết phải đi đâu để tìm người ấy. Mà cho dù có tìm được, thì có ý nghĩa gì?
Tuy vậy, vẫn nên quay lại một chuyến.
Cố Triều Ngọc cùng đám đồng kỳ ăn xong cơm, sau khi cáo biệt thì nói mình muốn xin nghỉ phép, trở về thế giới nhiệm vụ. Vào lại khoang nhiệm vụ, cậu một lần nữa ấn nút xác nhận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play