Kiều Thịnh lấy bông làm vài miếng vải bông, tất cả đều được cắt thành hình dải. Lúc thay thuốc cũng phải thay băng vải.
Đêm nay, trên thuyền có thêm một người, Kiều Thịnh ngủ rất ngon, mở mắt ra trời đã sáng.
Lúc đang chuẩn bị bữa sáng, bên ngoài khoang thuyền lại có mưa lớn. Thật sự là giây trước còn có nắng, giây sau trời đã tối, mưa rơi rất nặng hạt.
Kiều Thịnh chuẩn bị bữa sáng cho Lý Mộ là phần canh gà nhân sâm còn lại từ tối hôm qua, bên trong vẫn cho thêm bột Tam Thất, còn cô thì là một bát canh củ cải và khoai lang hấp.
Kiều Thịnh vẫn cho người bị thương ăn trước rồi mới ăn, mình ăn xong thì chuẩn bị thay thuốc và băng vải cho anh, trước tiên là phần thân bị thương nhẹ nhất. Không biết là do hiệu quả của việc uống trong bôi ngoài, hay là do tốc độ phục hồi trong trò chơi sẽ nhanh hơn, tóm lại là sau khi gỡ băng vải trên người anh ra, Kiều Thịnh có thể thấy những vết thương nhỏ trước đó đã lành lại.
"Trời ơi, trò chơi này hồi phục cũng quá nhanh đi, vết thương nhỏ chỉ cần bôi thuốc một ngày là khỏi?" Kiều Thịnh còn cố ý dùng tay cạy những vết sẹo còn hơi trắng để kiểm tra mức độ lành lại.
Cô nhanh chóng gỡ băng vải ở cánh tay trên của Lý Mộ ra, những vết thương nhỏ hơn cũng đã lành, những vết lớn hơn cũng đã đóng vảy, băng vải ở hai cánh tay được gỡ ra, những chỗ không có da vẫn không có da, nhưng cũng đã đóng vảy, chỗ này Kiều Thịnh cũng không dám động vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play