"Cậu đang ghét bỏ tôi? Chẳng phải tôi đang bận dự trữ vật tư, không kịp nâng cấp bè nổi sao! Hơn nữa cậu cũng không nhắc nhở gì! Là một hệ thống trói định với người chơi, cậu không tận tâm giúp đỡ người chơi, thường xuyên là hỏi không đáp, cậu còn ghét bỏ tôi! Có tin tôi khiếu nại cậu không!" Kiều Thịnh cũng bị hệ thống chọc tức.
Cô ở chỗ này lải nhải nửa ngày, hệ thống lại không có chút động tĩnh nào, Kiều Thịnh tức giận đứng trên bè dậm chân, nếu không sợ dậm lật bè, dậm chân nhẹ nhàng kiểu này thật sự không thể hóa giải sự tức giận trong lòng của cô.
Kiều Thịnh uống một ngụm nước dừa, hít thở sâu nửa ngày, Kiều Thịnh mới bình tĩnh, sau đó phát hiện ra có thể gần đây cô không giao tiếp với ai, quá ngột ngạt, tính khí đều trở nên nóng nảy, chuyện nhỏ như vậy, làm sao có thể cãi với hệ thống, còn làm cho mình tức giận như vậy.
Sau khi hoàn thành việc giải tỏa bực tức, bữa sáng đã được chuẩn bị xong. Vừa ăn sáng, Kiều Thịnh vừa nghĩ đến việc phải mất bốn tiếng nữa mới đến được hòn đảo, gần như là buổi trưa. Lúc đó, nhân lúc không có ai, cô sẽ trực tiếp xuống biển để khai thác kim loại quý và bùn cát.
Nhìn về phía xa, nơi có một chấm đen nhỏ, Kiều Thịnh lấy chiếc ba lô da heo hai vai ra, đã không sử dụng trong nhiều ngày. Ở hai ngăn trước, cô đặt vài bắp ngô nướng và vài chai nước dừa. Bình thường, khi hoạt động nhiều trên bè nổi, cô đều cảm thấy chỉ số khát tăng nhanh. Một lát nữa cũng đừng đi được nửa đường mà chỉ số đột ngột giảm xuống.
Cạnh ba lô hai vai cũng để một con dao bầu. Hình như không còn gì cần mang theo nữa.
Tiếp theo, cô bắt đầu công việc thường ngày bận rộn. Đầu tiên, cô thu hoạch tất cả các loại cây trồng trong chậu, sau đó gieo trồng một đợt mới. Cô cũng thu hoạch một lượt vật tư trong lưới đánh cá. Bộ lọc nước đã bắt đầu hoạt động, nhưng bình nước biển đầu tiên vẫn chưa lọc xong, nên cô tạm thời không động vào.
Sau đó, cô thu dọn tất cả thịt lợn rừng khô treo trên giá phơi. Kiểm tra độ tươi, quả nhiên đã tăng lên rất nhiều. Như vậy, cô có thể yên tâm phơi thêm một ít thịt khô. Tốt nhất là có thể phơi khô hết đống thịt lợn rừng trước khi chúng bị hỏng.
Ban đầu, cô còn thấy Lý Mộ làm nhiều giá phơi quá, nhưng bây giờ cô mới biết người ta mới là người có tầm nhìn xa. Cách bảo quản bằng cách phơi khô quả thực rất tiện lợi và nhanh chóng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT